Welcome to rocktonam

Thursday, June 28, 2007

Hàng chục năm sau tôi mới thấu hiểu...Đầu tháng 6 này, Chủ tịch Microsoft Bill Gates đã quay lại Đại học Harvard để phát biểu tại lễ tốt nghiệp của cá

Thưa toàn thể quý vị!

Tôi đã từng đợi giây phút này 30 năm qua, giây phút mà tôi có thể nói với cha mình rằng: “Cha ạ, con đã hứa với cha rằng rồi con sẽ quay lại trường và nhận bằng mà!”

Vâng, tôi muốn cảm ơn Harvard trong khoảnh khắc vinh dự này. Tôi sẽ “chuyển việc” trong năm tới, và thật tuyệt là cuối cùng tôi cũng có một tấm bằng cho bản sơ yếu lí lịch của mình.

Tôi hoan nghênh những sinh viên tốt nghiệp hôm nay trong việc chuyên tâm học hành để có được tấm bằng. Về phần mình, tôi thật hạnh phúc khi có người nói tôi là “Người thành công nhất trong số những kẻ rời bỏ Harvard”. Chắc vì thế mà tôi là đại diện cho họ trong buổi lễ này.

Harvard đúng là một trải nghiệm tuyệt vời với tôi. Cuộc sống hàn lâm quyến rũ. Tôi thường ngồi vào nhiều tiết học ở các lớp khác hẳn với ngành học của tôi. Và cuộc sống kí túc thì “hay” một cách khủng khiếp. Tôi ở khu Currier House. Lúc nào cũng có nhiều người đến phòng tôi bàn luận đủ thứ suốt đêm, bởi vì mọi người biết rằng tôi đã chẳng phải lo dậy đi học vào sáng hôm sau.

Điều ấn tượng nhất ở Harvard là vào tháng giêng năm 1975, khi tôi gọi từ kí túc tới một công ty ở Albuquerque (công ty này chế tạo những máy tính cá nhân đầu tiên trên thế giới.) Tôi đề xuất bán cho họ phần mềm. Tôi lo rằng họ nhận ra mình chỉ là một cậu sinh viên ký túc và từ chối tôi. May quá khi họ đã trả lời rằng họ chưa chuẩn bị kịp, hãy gặp lại sau một tháng nữa. Thú thực là lúc đó tôi liều thôi, chứ đã viết được dòng lệnh nào đâu. Nhưng ngay sau đó, tôi cày cuốc ngày đêm trong dự án nhỏ xíu đó, đánh dấu kết thúc chặng đường học hành và bắt đầu kỉ nguyên mới tại Microsoft.

Điều mà tôi ghi nhận đặc biệt ở Harvard là việc đắm mình trong niềm phấn khích và trí tuệ dồi dào. Nơi đây tràn trề thử thách và rất rất hấp dẫn tôi. Tuy tôi bỏ đi sớm, nhưng những năm tháng đáng nhớ tại đây, với các bạn bè thân hữu, những ý tưởng đa dạng, đã giúp tôi trưởng thành lên nhiều.

Nhưng, hãy nhìn lại một cách nghiêm túc thì, có một điều mà tôi rất lấy làm tiếc.

Tôi rời Harvard mà không có sự ý thức thực sự về những sự bất bình đẳng kinh khủng trên thế giới này - những sự cách biệt lớn về chăm sóc y tế và sở hữu tài sản, cũng như cơ hội giải thoát hàng triệu người đang sống trong tuyệt vọng.

Tôi học nhiều ở Harvard về những ý tưởng mới trong kinh tế học, chính trị và những tiến bộ vượt bậc trong khoa học

Nhưng sự tiến bộ vĩ đại nhất của loài người không phải trong những khám phá ấy, mà trong việc tìm tòi các cách để giảm bớt sự bất bình đẳng.

Tôi rời khỏi nơi đây trong khi biết rất ít về hàng triệu đứa trẻ không có cơ hội học hành đến nơi đến chốn ngay tại nước Mỹ này. Tôi cũng chẳng biết gì về hàng triệu sinh linh tại những nước đang phát triển, họ đang sống trong nghèo khổ tới mức không còn từ nào để diễn tả nổi.

Hàng chục năm sau tôi mới thấu hiểu điều đó.

Giờ đây các bạn biết nhiều hơn chúng tôi thời ấy về những sự bất bình đẳng đang xảy ra khắp nơi trên thế giới. Trong những năm tháng tại đây, ở một thời điểm công nghệ bùng nổ thế này, tôi hy vọng các bạn có nhiều cơ hội để nghĩ về cách để giải tỏa những bất bình đẳng ấy.

Hãy thử hình dung, bạn có vài giờ một tuần và vài đô la một tháng để làm việc thiện nào đó - và bạn muốn cống hiến một cách hiệu quả nhất – bạn sẽ làm gì, ở đâu?

Melinda và tôi cũng chung thách thức ấy : Làm cách nào chúng tôi có thể giúp nhiều người nhất với nguồn lực mà chúng tôi có.

Trong quá trình tìm hiểu, Melinda và tôi thấy rằng hàng triệu trẻ em đang chết mỗi năm ở những nước nghèo bởi những bệnh mà từ lâu đã bị vô hiệu hóa tại Mỹ: Bệnh sởi, bệnh sốt rét, viêm phổi, bệnh viêm gan B. Một căn bệnh mà tôi chưa bao giờ thậm chí được nghe thấy tên: “Rotavirus”, đang giết chết nửa triệu trẻ em mỗi năm- trong số ấy không em nào ở Mỹ.

Chúng tôi sốc nặng. Giá mà hàng triệu em ấy được cứu sống, như vậy thì đáng ra thế giới phải ưu tiên để khám phá và mang thuốc thang tới cứu các em. Nhưng không, điều đó đã không diễn ra .

Nếu bạn tin rằng mỗi sinh mệnh có giá trị như nhau, thì thật hổ thẹn khi thấy rằng trong cuộc sống dường như một số người có “mạng sống” cao giá hơn, đáng cứu hơn những người khác. Điều ấy thôi thúc chúng tôi chú tâm đặc biệt vào việc thiện nguyện.

Chúng tôi băn khoăn : "Thế giới này sao lại để những đứa trẻ tội nghiệp ấy chết?”

Câu trả lời đơn giản, và thô ráp. Thị trường “vô cảm” trước cái chết của các em, một số chính phủ không để tâm tới. Vì thế các em chết bởi bố mẹ các em không có sức mạnh trên thị trường và chẳng có tiếng nói nào trong xã hội.

Nhưng bạn và tôi có cả hai!

Chúng ta có thể tạo động lực cho thị trường mang lại nhiều lợi ích hơn cho người nghèo, nếu chúng ta có thể phát triển thể chế thị trường sáng tạo hơn. Chúng ta cũng có thể đề nghị các chính phủ trên khắp thế giới dùng tiền thuế của người dân vào những việc giá trị hơn nhằm giảm bớt sự chênh lệch giàu nghèo ấy.

Nhiệm vụ này luôn rộng mở và chưa bao giờ kết thúc. Nhưng mỗi nỗ lực có ý thức để trả lời thách thức này đều góp phần làm thay đổi thế giới.

Tôi lạc quan khi nghĩ rằng chúng ta có thể làm điều này. Nhưng một số kẻ hoài nghi nói "Sự bất bình đẳng là tất nhiên, luôn song hành với đời sống con người, đến nỗi mọi người chẳng thiết quan tâm đến chuyện này nữa.” Tôi cực lực phản đối họ.

Tất cả chúng ta ở đây trên sân trường này, đã thấy những bi kịch giằng xé tim ta, và chưa làm gì cả- không phải bởi vì chúng ta đã không quan tâm, mà bởi chúng ta chẳng biết phải làm thế nào. Nếu biết điều ấy, chúng ta có thể hành động.

Ngay cả khi với Internet và các bản tin thời sự cập nhật 24/24, nhân loại vẫn bị “nhiễu” thông tin. Khi một máy bay rơi, những viên chức ngay lập tức tổ chức họp báo. Họ hứa điều tra, xác định nguyên nhân, và ngăn ngừa những sự cố tương tự trong tương lai.

Nhưng nếu những viên chức ấy chính trực, họ sẽ phát biểu trước ống kính thế này: " Trong tổng số người chết trên thế giới ngày hôm nay bởi những nguyên nhân đáng tiếc có thể tránh được, nửa phần trăm ở trên chuyến bay này. Chúng tôi quyết tâm làm mọi điều có thể để giải quyết những vấn đề ảnh hưởng tới sự sống của một nửa một phần trăm ấy.".

Vấn đề lớn hơn không là sự cố máy bay, mà ở chỗ triệu triệu cái chết khác đang diễn ra trong khi chúng ta hoàn toàn có thể ra tay phòng tránh được.

Chúng ta không được đọc nhiều về những cái chết này. Phương tiện truyền thông bao giờ cũng tôn vinh cái MỚI - và hàng triệu cái chết đói khát kia chẳng có gì mới mẻ cả. Vì thế nó ở những vị trí quá khiêm tốn, ít có tác dụng đánh động lương tâm mọi người.

Nhưng nếu khi lương tâm bạn được đánh thức, hãy vượt qua mọi trở ngại để tìm ra giải pháp. Và khi có giải pháp thì hãy hành động; không một sự quan tâm chia sẻ nào là phí phạm cả.

Bệnh AIDS là một ví dụ. Mục tiêu, tất nhiên, là chặn đứng căn bệnh này. Vì thế các chính phủ, các công ty thuốc và các Quỹ đang cấp vốn nghiên cứu vacxin phòng chống. Nhưng công việc của họ có khả năng mất hàng thập niên, vì vậy trong khi chờ đợi, chúng ta phải hành động, phải xắn tay ngay để giúp con người tránh những hiểm họa trước khi nó tới. Thế kỷ 20 chúng ta đã chiến thắng sốt rét và bệnh lao, và chúng ta tiếp tục không ngừng suy nghĩ và hành động để đối phó với các nạn dịch mới hiện nay.

Và, sau khi tìm ra giải pháp và hành động, bạn hãy chia sẻ những thành công và cả thất bại của bạn để giúp người khác có thể rút kinh nghiệm được từ những nỗ lực ấy.

Những thành viên của Gia đình Harvard thân mến: Ở đây, trong sân trường này đang hiện hữu “bộ sưu tập” lớn những trí thức tài năng đẳng cấp thế giới.

Nhưng để làm gì?

Không ai phủ nhận rằng các giáo viên, các cựu sinh viên, các sinh viên đang theo học và tất cả những người liên quan ở đây, đã làm nhiều cách để dùng những sức mạnh trí tuệ ấy vào việc cải thiện cuộc sống của con người trên toàn thế giới.

Nhưng chúng ta có thể làm nhiều hơn nữa không? Harvard có thể cống hiến hơn nữa trí tuệ của mình để cải thiện cuộc sống của những người mà thậm chí chưa bao giờ chúng ta từng thấy mặt?

Cho phép tôi có một yêu cầu tới các trưởng khoa và giáo sư- những lãnh đạo trí thức Harvard: Trong khi bạn tuyển giảng viên mới, xét trao giải thưởng, rà soát hồ sơ sinh viên cũng như chấm duyệt bằng cấp và chương trình đào tạo, vui lòng hãy tự hỏi chính mình:

Những bộ óc tuyệt vời nhất của chúng ta có được dành cho giải quyết những vấn đề lớn nhất của nhân loại không? Harvard có nên khích lệ các giảng viên khoa góp phần xóa bỏ những bất bình đẳng tồi tệ nhất thế giới hay không? Sinh viên Harvard có được học sâu về tình trạng đói, nghèo, thiếu nước sạch trên toàn cầu, hay được biết về hàng triệu trẻ em chết bởi những bệnh chúng ta có thể điều trị?

Những kẻ nhiều “đặc ân” nhất thế giới có nên học về cuộc sống của những người ít “đặc ân” nhất thế giới hay không?

Đây là không phải câu hỏi hùng biện- bạn hãy trả lời tùy cách nghĩ của mình.

Mẹ tôi, người đã vui mừng khôn xiết ngày tôi đỗ vào đây, luôn dặn tôi phải làm nhiều việc thiện cho những người khác. Thậm chí cả khi mẹ tôi lâm trọng bệnh, bà vẫn viết thư cho vợ tôi bày tỏ tâm sự “Cho đi càng nhiều càng nhận được nhiều kì vọng”.

Thật vậy, khi bạn thấy rằng những gì chúng ta có ở đây có thể cho đi - là tài năng, là đặc ân và cơ hội- vậy thì cả thế giới có quyền để kỳ vọng không giới hạn những nỗ lực từ chúng ta.

Tôi hy vọng những bạn sinh viên tốt nghiệp hôm nay sẽ trở lại sân trường Harvard này 30 năm sau để chia sẻ những gì bạn đã làm với tài năng và nhiệt huyết của mình. Tôi hy vọng mỗi người ngồi đây sẽ tự thôi thúc bản thân không chỉ vươn tới những thành tựu tuyệt đỉnh trong nghề nghiệp, mà còn là ở việc bạn đã góp phần giảm bớt bất bình đẳng trên thế giới thế nào, bạn giúp đỡ những người thiệt thòi hơn bạn thế nào, trong khi họ cũng là những sinh mệnh đáng trân trọng như chính bạn.

Chúc mọi điều may mắn!

Wednesday, June 27, 2007

Lịch thi đấu Copa America 2007

Lịch thi đấu và truyền hình trực tiếp Copa America 2007
Ngày Giờ VN Trận đấu Bảng Kênh
Vòng bảng
27/06 05h00 Uruguay - Peru A VTC1/VTC3
07h45 Venezuela - Bolivia A VTC1/VTC3
28/06 05h30 Ecuador - Chile B VTC1/VTC3
07h45 Brazil - Mexico B VTC1/VTC3
29/06 05h30 Paraguay - Colombia C VTC1/VTC3
07h45 Argentina - Mỹ C VTC1/VTC3
01/07 03h00 Bolivia - Uruguay A VTC1/VTC3
05h15 Venezuela - Peru A VTC1/VTC3
02/07 03h00 Brazil - Chile B VTC1/VTC3
05h15 Mexico - Ecuador B VTC1/VTC3
03/07 05h20 Mỹ - Paraguay C VTC1/VTC3
07h45 Argentina - Colombia C VTC1/VTC3
04/07 05h30 Peru - Bolivia A VTC1/VTC3
07h45 Venezuela - Uruguay A VTC1/VTC3
05/07 05h30 Mexico - Chile B VTC1/VTC3
07h45 Brazil - Ecuador B VTC1/VTC3
06/07 05h30 Colombia - Mỹ C VTC1/VTC3
07h45 Argentina - Paraguay C VTC1/VTC3
Vòng tứ kết
08/07 05h00 Nhất bảng A - Đội thứ 3 xuất sắc (2) TK 1 VTC1/VTC3
07h45 Đội thứ 3 xuất sắc (1) - Nhì bảng B TK 2 VTC1/VTC3
09/07 03h00 Nhất B - Nhì C TK 3 VTC1/VTC3
05h45 Nhất C - Nhì A TK 4 VTC1/VTC3
Vòng bán kết
11/07 07h45 Thắng TK 1 - Thắng TK 2 BK 1 VTC1/VTC3
12/07 07h45 Thắng BK 3 - Thắng BK 4 BK 2 VTC1/VTC3
15/07 04h00 Thua BK 1 - Thua BK 2 Tranh ba tư VTC1/VTC3
16/07 04h00 Thắng BK 1 - Thắng BK 2 Chung kết VTC1/VTC3

Thursday, June 07, 2007

Lạc vào "hầm" bụi, bùn lớn nhất cửa ngõ Thủ đô

27km, tầm nhìn... chục mét; ai qua tuyến đường mù mịt này mà không đeo khẩu trang và kính, chỉ có nước chôn chân. Ngày mưa, đường thành những ao bùn đặc quánh. Dân 2 bên đường chịu đựng cảnh này đã 2 năm nay, và còn lâu...

QL. 32 dài 27 km, là tuyến đường huyết mạch nối thủ đô Hà Nội với thị xã Sơn Tây. Dự án QL.32 được khởi công ngày 15/8/2005, chủ đầu tư là Ban quản lý dự án giao thông 2. Đến nay đã gần 2 năm nhưng phần lớn các đoạn đường đều đang dang dở.

Theo Ban quản lý dự án, tiến độ thi công tuyến đường này chậm do nhiều nguyên nhân: thời tiết mưa nhiều, giải phóng mặt bằng ở ba huyện Hoài Đức, Đan Phượng, Phúc Thọ (tỉnh Hà Tây) gặp nhiều khó khăn…

Trong khi đủ lý do được viện dẫn cho việc thi công chậm một con đường chỉ 27km, người dân sinh sống hai bên đường đành sống trong "hầm" bụi dày đặc, suốt 2 năm nay. Nhiều vụ tai nạn giao thông xảy ra, chỉ vì bụi: bụi che lấp tầm nhìn khi trời nắng ráo, bụi tạo bùn trơn trượt lúc trời mưa… Rất nhiều người mắc những căn bệnh liên quan đến đường hô hấp, mắt do bụi bẩn…

Không biết người dân dọc QL.32 còn phải sống chung với bụi đến bao giờ?

Dưới đây là những hình ảnh "hầm" bụi, bùn này đầu tháng 6/2007.

Nhập mô tả vào đây
Không phải sương, không phải khói mà là... bụi
(Đoạn qua Từ Liêm - Hà Nội)

Rất hiếm người chịu được bụi nếu không có khẩu trang (đoạn qua xã Đức Thượng - Hoài Đức - Hà Tây)

Cứ ra khỏi nhà là phải đeo khẩu trang (đoạn qua xã Đức Thượng - Hoài Đức - Hà Tây)

Đằng sau những chiếc xe tải hạng nặng là màn bụi dày đặc (đoạn qua xã Kim Trung - Hoài Đức - Hà Tây)

Không đeo khẩu trang thì... chỉ có cách lái xe bằng một tay (đoạn qua xã Đức Thượng - Hoài Đức - Hà Tây)

Ô không chỉ để che nắng...
(đoạn qua xã Kim Trung - Hoài Đức - Hà Tây)

Hoặc bịt miệng như phim hành động (đoạn qua xã Hiệp Thuận - Phúc Thọ - Hà Tây)

Nhập mô tả vào đây
Đội mũ bảo hiểm, đeo khẩu trang vẫn phải dùng đến tay

Cách giảm bụi thông dụng của người dân sống hai bên đường. (đoạn qua huyện Phúc Thọ - Hà Tây)

Cứ 15 phút lại phải quét bụi 1 lần (xã Kim Trung - Hoài Đức - Hà Tây)

Xe máy cũng phải được chống bụi (xã Kim Trung - Hoài Đức - Hà Tây)

Mũ treo để bán, nhìn qua tưởng giẻ vì bám bụi quá dày ( đoạn qua xã Kim Trung - Hoài Đức - Hà Tây)

Nhập mô tả vào đây
Những người có kinh nghiệm đi lại trên tuyến đường này đeo cả khẩu trang khi ngồi xe khách

Trời nắng thì vậy, khi trời mưa, đi lại qua tuyến đường này còn vất vả hơn:

1 trận mưa cũng đủ biến mặt đường thành... ao ( đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
1 trận mưa cũng đủ biến mặt đường thành... ao ( đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
Một cách chống ướt chân ( đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
Một cách chống ướt chân ( đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
Chứng kiến nhiều tai nạn thương tâm do đường ngập, người dân hai bên đường tự nguyện xếp gạch vào những đoạn thường xảy tai nạn (đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
Chứng kiến nhiều tai nạn thương tâm do đường ngập, người dân hai bên đường tự nguyện xếp gạch vào những đoạn thường xảy tai nạn (đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
’Dù
Dù rất quen đường nhưng "bác tài" này vẫn bị sa lầy (đoạn qua xã Ngọc Tảo - Phúc Thọ - Hà Tây)
’Chen
Chen vào mọi chỗ khô ráo để thoát những "cái ao" trên đường (đoạn qua xã Ngọc Tảo - Phúc Thọ - Hà Tây)
Sau mỗi trận mưa, hàng tuần sau nước mới rút hết, vì đường không có hệ thống thoát nước (đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)
Sau mỗi trận mưa, hàng tuần sau nước mới rút hết, vì đường không có hệ thống thoát nước (đoạn qua xã Xuân Phương - Từ Liêm - Hà Nội)

(Nguồn: Vietnamnet)

Thursday, January 18, 2007

Sống hay là tồn tại!

Tối qua ngồi xem TV chương trình vì người nghèo. Trên khắp đất nước Việt Nam rộng lớn này còn rất nhiều gia đình, nhiều người nghèo đói.

Ở Quảng Ngãi có một làng bản nghèo khổ, thiếu đói quanh năm; phóng viên hỏi họ có thiếu ăn không, họ nói là có, lại ỏi họ ăn gì khi thiếu ăn họ nói là ăn củ, ăn rau, ăn cua bắt ngoài suối!

Ở Lào Cai, trên một bản người dân tộc ít người, cuộc sống của họ chỉ có thể gọi là tồn tại chứ không thể gọi đó là cuộc sống được. Khi cô phóng viên đến một gia đình hai vợ chồng mới cưới mà đã có 3 người con nheo nhóc. Gọi là nhà thì không được, gọi là lều cũng không xong, kiểu như trời rét mấy hôm nay chắc rằng mong ước lớn nhất của họ là có cái vách nhà kín hơn, có cái áo lành lặn hơn, có cái chăn ấm hơn để mà chống rét. Lũ trẻ con còn không biết cái kẹo mút mà bọn trẻ dưới đồng bằng còn chẳng muốn ăn là cái gì và gọi tên ra sao, vì có lẽ không có trong từ điển của bọn chúng. Bữa cơm tối của gia đình đó thì thật là đáng nhớ, một ít gạo nương nấu thành cơm, một bát rau sống – mà có lẽ chỗ rau đó họ hái ở đâu đó ngoài rẫy hay bên đường vì không phải những thứ rau mà chúng ta thường ăn hàng ngày, cùng với một bát nước chấm chẳng biết là bàng cái gì nhưng chắc chắn đó không phải là nước mắm hay thứ gì đó mà ta vẫn ăn hàng ngày. Cô phóng viên cố gắng lắm nhưng cũng không ăn nổi miếng cơm nào!

Có cảm tưởng như những người dân ở đó họ chẳng biết gì đến những cái gọi là chuyện xã hội, đến ăn no mặc ấm, đến quyền này quyền nọ, đến thời đại này thời đại nọ!

Thế đấy, cùng sinh ra trên đời này, cùng sống dưới bầu trời này, cùng sống trong đất nước này; vậy mà có những cuộc sống khác xa nhau quá!

Ờ thành phố, người ta ném hàng đống tiền chỉ để con cái họ được ăn cái ngon hơn, được mặc áo đẹp hơn, được đi xe mới hơn, được học lớp chọn lọc hơn, được chơi những thứ xa xỉ hơn, được nhận điều gì đó nhanh hơn tốt hơn khi có khoản tiền bỏ ra lớn hơn! Người lớn thì tiêu pha quên trời quên đất, hưởng thụ những thứ xa xỉ và quá đà.

Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao lại có sự khác biệt đó? Tại sao vẫn có những sự khác biệt đó?

Phải làm gì? Phải nghĩ gì? Phải sống thế nào???

Sunday, January 07, 2007

Bố và con gái

Bố là người đàn ông đầu tiên mà con gái yêu quí, có ảnh hưởng lớn đến cả cuộc đời con. Cách ứng xử của bố sẽ tác động không nhỏ đến lăng kính nhìn đời của "công chúa cưng".

Vì thế, bạn hãy quan tâm đến những điều dưới đây nhé.

Tôn trọng con gái

Trước hết, người cha phải thể hiện thái độ tôn trọng phụ nữ nói chung, mà gần gũi nhất là mẹ của bé. Đây là nguồn động viên, khích lệ rất lớn để con gái phát triển năng lực và hướng chúng đi tìm sự bình đẳng ở những mối quan hệ khác giới khác. Tuy nhiên, tôn trọng con gái không có nghĩa là nuông chiều, thỏa mãn mọi yêu cầu, đòi hỏi khiến con tưởng nó là "cái rốn của vũ trụ".

Quan tâm đến con gái

Để có mối quan hệ bố-con gái tốt đẹp, người cha không thể thờ ơ với cuộc sống của con. Khi còn nhỏ, người bố dễ dàng thể hiện sự quan tâm, yêu chiều "cô công chúa" của mình bằng cách chăm sóc, tâm sự với con. Đến tuổi dậy thì và trưởng thành, có nhiều điều con gái sẽ thấy khó nói với bố. Nhưng cha vẫn có thể là người bạn lớn của con gái thông qua việc thường xuyên hỏi han và tư vấn cho con về cách ứng xử bạn bè, học tập, công việc.

Ủng hộ những phẩm chất tốt của phụ nữ

Cách người cha nhìn nhận về phụ nữ rất quan trọng trong việc hình thành phẩm chất ở con gái. Nếu họ coi trọng những nét truyền thống thì con gái sẽ có xu hướng phát triển thành cô gái dịu dàng, nhẹ nhàng, ngoan ngoãn, lịch sự, phép tắc. Còn nếu người bố khích lệ con gái bằng những từ như "bản lĩnh, quyết đoán, tự tin" thì chắc chắn con sẽ trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, hiện đại.

Tuy nhiên, người cha dung hòa được hai xu hướng này là lý tưởng nhất. Khi ấy, dù tự tin, độc lập nhưng con gái sẽ không ích kỉ mà quên mất nền tảng cho sự thành công của người phụ nữ nói riêng và con người nói chung chính là gia đình.

Xây dựng mối quan hệ vợ chồng tốt đẹp

Sự yêu thương và tôn trọng lẫn nhau của vợ chồng bạn sẽ là cầu nối cho con gái đến với ý thức về cuộc sống chung sau này của nó. Đó sẽ là tấm gương tốt để con lạc quan về những mối quan hệ khác giới và cuộc sống gia đình tương lai.

Một số người đàn ông bất mãn trong sự nghiệp lại ứng xử tiêu cực với gia đình, đem phiền muộn ngoài xã hội về đổ lên đầu vợ và con cái. Đôi khi, họ có những hành động khó hiểu, lãnh đạm, hoặc nóng nẩy, khó chịu khiến con gái cảm thấy có khoảng cách với bố. Hay cũng có người vũ phu, không biết kiềm chế, hay ghen tuông... khiến con gái có xu hướng ghét hoặc tệ hơn là căm thù đàn ông, coi thường hoặc tách biệt khỏi những mối quan hệ khác giới.

Tuesday, November 21, 2006

Bài Thơ Đôi Dép

-- Nguyễn Trung Kiên --

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi vẫn biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái ,
Nhưng tôi yêu em vì những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung...

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

Sunday, October 08, 2006

Công chúa nhỏ

Công chúa nhỏ
Tối qua, nằm một mình xem phim cuối tuần trên VTV1; chẳng hiểu sao mình lại thích xem phim cuối tuần trên VTV1 đến vậy? Cả tuần có khi không xem một phim nào hết, vì thấy phim phiếc giống nhau quá đi mất, phim Trung quốc thì giống hệt phim Trung Quốc, phim Hàn thì giống hệt phim Hàn; thêm vào đó mấy Đài nhà ta ngoài mấy cái phim giống nhau đó để chiếu thì làm gì còn phim nào nữa đâu, động vào phim Mỹ là dính bản quyền như chơi! Nhưng phim cuối tuần thì thường là các phim hay, có ý nghĩa giáo dục tốt, phim tối qua cũng vậy, là một phim hay và rất ý nghĩa.
Sara, cái tên thật đơn giản nhưng lại thật đẹp! Cô bé Sara là con của một người lính, bố của cô bé là một người lính chiến đấu ngoài xa trường, để lại Sara cho một trường học dành cho những con gái nhà giàu chăm lo. Ở ngôi trường nhỏ bé (nhẻ bé là vì chỉ có một cô giáo vài người giúp việc và khoảng hơn chục học sinh) Sara được nhiều bạn yêu mến chỉ bởi đơn giản một điều: Sara có chí tưởng tượng phong phú, có tình yêu vô bờ bến với người cha ngoài xa trường, có một niềm tin mãnh liệt vào những điều tốt đẹp trên đời và luôn tốt bụng! Cô bé có tài kể chuyện rất hay, đến nỗi các bạn trong trường hầu hết đều tin vào những câu chuyện cổ tích mà Sara kể, nên chúng rất quý Sara và luôn gọi Sara là Công chúa nhỏ.
Mọi chuyện đâu có đơn giản như vậy, cô giáo là người ghen gét với Sara, các học sinh đều yêu quý Sara mà. Nên cô ta luôn không thích Sara! Thế rồi một hôm, luật sư của bố Sara đến thông báo với trường học là bố của Sara đã hy sinh ngoài chiến trường, và Sara chỉ còn lại một mình trên đời! Cô giáo vui mừng (thật là nhẫn tâm) thông báo cho Sara điều đó, đồng thời bắt Sara trở thành người giúp việc trong trường giống như một cố bế da đen giúp việc cũ, đồng thời lấy hết tài sản của Sara kể cả chiếc dây đeo cổ có hình trái tim chứa ảnh của bố và mẹ của Sara nữa. Cô ta bắt Sara lên ở cùng Macgy – cô bé da đen giúp việc trên tầng áp mái của ngôi nhà, nơi mà lũ chim bồ câu hay đậu và mưa luôn bị dột.
Cũng lúc đó ba của Sara từ chiến trường trở về, và được một ông hàng xóm của trường Sara cũng có con hy sinh ngoài mặt trận giúp đỡ, ba của Sara đã sống trong nhà ông hàng xóm để điều trị đôi mắt bị thương trong chiến tranh và hồi phục lại trí nhớ bị mất, tài sản của bố Sara đã bị chính phủ phong tỏa.
Sara rất yêu quý cha mình, Sara luôn thầm gọi papa. Là công chúa nhỏ nên Sara luôn mang lại điều tốt đẹp cho các bạn của mình, đền đáp lại, các bạn nhỏ đã tổ chức lấy lại chiếc dây đeo cổ cho Sara, Sara rất vui mừng! Nhưng ngay sau đó cô giáo phát hiện ra điều đó nên đã gọi cảnh sát đến bắt Sara. Sara đã bỏ chạy sang nhà ông hàng xóm, cô giáo bảo cảnh sát sang tận nhà ông hàng xóm để bắt cho bằng được Sara. Ở bên nhà ông hàng xóm, Sara đã gặp lại cha mình, công chúa đã rất vui mừng nhưng mà cha của Sara lại không nhận ra Sara vì ông đã bị mất trí nhớ. Cô bé bị cảnh sát đưa ra xe, Sara đã gào thét gọi cha, những tiếng gào thét đó đã làm cha của Sara hồi phục lại trí nhớ và kịp chạy theo xe cảnh sát để bảo vệ Sara. Hai cha con ôm chầm lấy nhau trong niềm vui sướng hạnh phúc!
Sau đó cha của Sara đã được chính phủ hoàn lại tài sản, và Sara lại là một công chúa nhỏ như hồi nào. Cô giáo độc ác kia thì phải đi làm thợ thông ống khói.
Vậy đấy, tưởng như công chúa nhỏ phải đơn độc một mình chống chọi với cuộc đời, nhưng niềm tin mãnh liệt vào những điều tốt đẹp và tinh yêu vô bờ bến với người cha của mình, Sara vẫn là công chúa nhỏ, mang lại niềm vui cho mọi người! Cầu chúc cho Sara – công chúa nhỏ sẽ mãi là công chúa trong niềm hạnh phúc!
Tôi yêu Sara, công chúa nhỏ của tôi!

Thursday, October 05, 2006

Tết Trung thu

Tết Trung thu, có lẽ với bọn trẻ con thì ngoài ngay Tết ra thì Trung thu chính là dịp chúng mong chờ nhiều nhất! Ngày xưa (gọi là xưa chứ cũng chỉ cách nay hơn chục năm chứ bao nhiêu ) trẻ con chờ đợi mòn mỏi cả năm trời để đến ngày Trung thu được ăn bánh nướng bánh dẻo, thậm chí nhiều đứa trẻ còn chẳng có mà ăn nếu như ba mẹ chúng không đủ điều kiện mà mua bánh. Nghĩ cũng thật là tội, cùng sinh ra trên đời, cùng là trẻ con thế mà sao có đứa sướng đứa khổ thế nhỉ? Đứa thì có nhiều thứ, đứa thì một số thứ, những đứa khác lại không có cái gì cả. Hồi xưa mình thuộc và nhóm thứ 2, nghĩa là cũng chỉ có một số thứ mà thôi. Nhà bà ngoại rộng ơi là rộng, trồng bao nhiêu là cây, mình lại là đứa cháu ngoại sống gần gũi bà nhất (các anh chị khác thinh thoảng đến thăm bà thôi) thế nên xét về khía cạnh nào đó thì mình làm “bá chủ” vườn cây của bà.
Ui chà, nhớ xem có những cây gì nào? Ah..cây bưởi (có 5 cây bưởi), cây na (có 2 cây na), cây hồng (có 4 cây hồng), cây mít (có 2 cây mít), cây ổi (có 2 cây ổi), cây dừa (có một cây dừa – nhưng mình không biết trèo cây dừa!), cây doi (có 3 cây doi), ôi còn nhiều lắm…Thế đấy, mình được ở trong vườn cây nhiều như vậy đấy, có nghĩa là cũng hơn nhiều đứa trẻ khác, thế nhưng hồi đó lại chẳng biết chia sẻ với những đứa bạn cùng xóm thế nào cả. Hồi đấy lâu lâu cũng được mẹ hoặc bà mua cho cái bánh nướng, lúc đó sao mà ngon mà quý thế không biết! Đấy là những năm hồi mẫu giáo cơ. Còn khi đi học rồi thì mình không còn được gặp bà ngoại nữa, vì bà đã mãi mãi xa mình, xa đứa cháu yêu quý của bà, điều làm mình tiếc nhất đó là không đủ khôn lớn để làm được điều gì đó cho bà! Bây giờ chỉ biết nhớ đến bà với những hình ảnh trong trí nhớ của một đứa trẻ lên 3 mà thôi. Bây giờ vườn cây ấy đã không còn nữa rồi, nó không còn kể từ ngày bà mất cơ mà, thật là buồn!
Khi đi học rồi, cấp I và cấp II cũng thỉnh thoảng đi chơi Trung thu, nhớ hồi đó phải gom mấy tháng mời được một xâu hạt bưởi để dành đúng hôm Trung thu thì mang ra đốt cho nó cháy sáng lên thơm mùi dầu bưởi. Lại còn trò bắn súng phun nước nữa chứ, hồi xưa cũng phải khó khăn lắm mới mua được khẩu súng phun nước để đi chơi hôm Trung thu, có khi bị bọn lớn hơn trấn lột mất tiêu. Hôm Trung thu bọn trẻ con như mình đều được các anh chị lớn phát kẹo cho, nhưng những thằng con trai thì thường chẳng mấy để ý, mà chỉ lo chơi trò trốn tìm, đánh trận giả và bắn nhau bằng súng phun nước. Có đứa chẳng thèm dùng nước, mà chúng dùng mực, nước mắm để đi bắn nhau và bắn bọn con gái ấy chứ, thế mới đáng là “tay chơi”, hehehehe!
Còn bây giờ trẻ con không còn có được những cảm xúc như hồi xưa nữa, thật tiếc cho chúng! Vì bây giờ bố mẹ chúng có thể mua cho chúng nhiều thứ, bánh kẹo, đồ chơi, vv tất cả đều như là …bội thực vậy!
Tết Trung thu bây giờ không còn là độc quyền của trẻ con nữa rồi, thử ra ngoài đường mà xem, người lớn đi chơi Trung thu còn đông hơn cả trẻ con ấy chứ!
Bây giờ trẻ con cũng phải sống theo cái khuôn khổ mà bố mẹ chúng áp cho từ khi còn bé xíu, chẳng được tự do vui chơi để mà có được những cảm xúc thực sự trẻ thơ nữa. Cũng dễ hiểu thôi, bởi vì bây giờ con người ta coi trọng lợi ích của bản thân hơn, mà bố mẹ của những đứa trẻ không phải là ngoại lệ!
Thế nên mới có chuyện có những đứa trẻ có Trung thu đẹp và hạnh phúc, cũng có những đứa khác không biết rằng chúng sinh ra trên đời cũng phải có được cài quyền chính đáng đó là quyền được là một đứa trẻ con đích thực!
Ôi Trung thu, cầu chúc an bình, sức khỏe và hạnh phúc cho tất cả những trẻ con trên đời – trong cái thế giới này Trẻ con chính là những gì trong sáng và tốt đẹp nhất!
Trung thu 2006.

Sunday, August 06, 2006

Đôi mắt thiên thần!

Cả ngày chủ nhật chẳng ở nhà lúc nào, đi chơi từ sáng đến tối. Lâu lâu thấy chán quá nên đi hát hò với mấy thằng bạn, say sưa đến nỗi quên cả ăn com trưa. Sáng sớm nhâm nhi ly café trên Triệu Việt Vương, một sáng mát mẻ ẩm ướt của mùa hè Hà nội. Trưa mấy thằng cùng quên cả ăn nên bụng đói meo, nhưng kệ chẳng thằng nào nghĩ đến ăn cả. Sau một hồi gào thét, cả hội giải tán, ai về nhà nấy!

Lóc cóc về nhà cho kịp việc đưa ông bạn thân đón xe lên đơn vị. Tưởng như hết ngày, nhưng không ngờ sau đó có cuộc nói chuyện kiểu như đàm phán với 1 người bạn.

Bây giờ mới thực sự là về nhà, cũng chẳng có gì khác thường cả. Tối nay không có ông bạn nào rủ đi chơi nên được ở nhà xem phim cuối tuần trên VTV1. Định đi ngủ vì ngày mai là thứ 2 nhưng lại nằm một mình xem phim đêm trên VTC1, nhưng nằm một mình xem bộ phim Cuộc báo thù đẫm máu mới thấy thật là ý nghĩa.

Có lẽ ai cũng biết đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, đêm qua mình lại một lần nữa được thực sự nhìn thấy cả một bầu trời phía sau đôi mắt của cô bé Rhita trong phim. Quả thực trẻ con là lứa tuổi đáng yêu và bảo vệ nhất trong cuộc đời. Nhìn vào khuôn mặt của cô bé ấy, nụ cười ấy và đặc biệt là đôi mắt ấy, tất cả chứa đựng trong đó cả một bầu trời yêu thương, một bầu trời tình yêu tuyệt đẹp! Có lẽ cũng như chú Greacy trong phim vậy, mình cũng sẽ sẵn sàng hy sinh cho cô bé ấy – Rhita! Tình cảm mà cô bé dành cho chú Greacy không chỉ là tình cảm của những người bạn, không chỉ là tình cảm như của người con với người cha, không chỉ là tình cảm của cô bé con nhà giàu với người được thuê để bảo vệ cô. Tình cảm đó không thể nào mô tả được cả, chỉ có cô bé và chú Greacy mới có thể cảm nhận được mà thôi, chính bởi vậy mà chú Greacy đã thay đổi từ những lời nói ngây thơ, những cuộc nói chuyện thú vị kiểu trẻ con, đôi mắt xanh sâu thăm thẳm và nụ cười của một thiên thần!

Nhưng thật là trớ trêu, cuộc sống chỉ chấp nhận 1 in 2, hoặc là bé Rhita, hoặc là chú Greacy sẽ được ở lại. Thật đáng tiếc khi không thể khác được, chú Greacy đã nhận phần phải ra đi nhưng chú Greacy đã để lại cho mọi người một bài học về lòng yêu thương, về lòng trắc ẩn, sự bình tĩnh, tinh thần hy sinh vì người khác và lòng dũng cảm. Còn cô bé Rhita thì mang lại cho mọi người một niềm hy vọng về những điều tốt đẹp, về những tình cảm yêu thương vô giá mà không gì có thể so sánh được!

Vĩnh biệt chú Greacy! Tạm biệt bé Rhita! Hẹn gặp lại!

Monday, July 31, 2006

Tạm biệt tháng 7











Tạm biệt tháng 7!
Tháng 7 chỉ còn có ngày hôm nay nữa thôi, nhanh quá! Vừa hôm đầu tháng đi Trà Cổ, thế mà giờ đã là ngày 31 rồi, liệu có còn có thể nhanh hơn nữa ko? Tháng 7 này cũng có vài điều đáng nhớ đấy chứ, thứ nhất là chuyến đi Quảng Ninh, thứ 2 là xem trận bán kết Italia - Đức tại Trà Cổ, và điều đáng nói nhất đó là chiến thắng của Italia trong trận chung kết!
Sau bao nhiêu năm (24 năm) mòn mỏi chờ đợi của người Italia, và sau 12 năm chờ đợi của mình, cuối cùng niềm vui lớn lao cũng đã tới! Trong 12 năm qua, kể tử sau trận chung kết 1994, tuy là Italia thua nhưng mình cũng không buồn vì chiếc cup thuộc về Brazil - đội bóng mình thích nhất! Bắt đầu từ thất bại của Italia, mình cũng bắt đầu gặp những thất bại đầu tiên trong cuộc đời! Thế rồi dường như những khó khăn gì xảy ra với Italia cũng tương tự như xảy ra với mình, bởi vậy lại càng yêu Italia hơn!
Nhưng năm nay thì khác rồi, sau tất cả những cố gắng, sự bền bỉ, tinh thần quyết tâm, sự vững vàng trước khó khăn và lòng dũng cảm đã mang về chiến thắng đẹp như trong một giấc mơ của những chiến binh La Mã!
Vậy đấy, cuộc sống là như vậy, luôn có những khó khăn thử thách để thử sức chúng ta. Nếu như ai có đủ lòng quyết tâm, sự bền bỉ, sự cố gắng không ngừng, niềm tin và lòng dũng cảm sẽ có thể vượt qua tất cả để chiến thắng bản thân mình, chiến thắng tất cả để vươn đến đỉnh vinh quang!
Hãy luôn cố gắng, giữ vững niềm tin, lòng quả cảm và tinh thần chiến thắng của Squadra Azzurri!
Forza Italia! Forza Italia! Forza Italia!
Forza rocktonam!
Chào tạm biệt tháng 7, đón chờ tháng 8!

Monday, June 26, 2006

ITALY

Đã 12 năm kể từ năm 1994, năm mà mình bắt đầu yêu quí đội tuyển Italia. Kể từ đó, họ luôn phải trải qua những giây phút khó khăn, và mình cũng vậy; luôn gặp nhiều khó khăn trong mọi chuyện!

Những chàng trai La mã đã luôn làm cho người hâm mộ phải trải qua nhiều cảm xúc khác nhau. Vui đến tột cùng, những cũng đầy buồn đau, thất vọng, cay đắng và nuối tiếc. Dường như họ luôn phải tự làm mọi việc, chẳng ai giúp đỡ họ, họ luôn phải vượt qua những khó khăn bất lợi do cuộc chơi và những người chơi mang lại. Dù có nhiều thất bại nhưng rồi họ cung đem đến cho người hâm mộ những tình cảm thất là tuyệt vời, họ luôn biết làm chủ, luôn biết vượt lên; nhưng cũng cần phải nhiều tính chiến đấu hơn nữa!

Dù có thế nào đi nữa thì Squadra Azzurri sẽ luôn là một tình yêu lớn trong đời!

FORZA ITALIA! FORZA ITALIA! FORZA ITALIA!

Monday, June 05, 2006

Cuộc sống thật nhiều khó khăn

Quả thực mỗi ngày qua đi thì dường như khó khăn lại ngày một nhiều hơn, hết khó khăn này lại đến khó khăn khác. Mặc dù mình luôn luôn cố gắng, luôn giữ niềm tin, giữ sự bình thản; nhưng mà đôi khi cảm thấy thật là mệt mỏi quá! Chán nản, lẻ loi và buồn!
Chẳng biết là sẽ phải cố gắng đến khi nào thì mới hết gặp chuyện không may. Đôi khi những gì mình nhận được lại không hề tương xứng với những gì mình đã cố gắng; trong khi đó có người chẳng hề cố gắng nhưng lại có kết quả tốt hơn. Không phải vì họ tài giỏi gì cả, chỉ đơn giản là họ sống dựa vào người khác!
Vậy đấy, cho dù thế nào, cho dù có thất bại, thì điều quan trọng và đáng tự hào là bạn luôn đứng trên đôi chân của mình!
Vì thế hãy cố gắng lên, giữ vững niềm tin bạn nhé, rồi một ngày bạn sẽ nhận được đúng những gì bạn đáng được nhận!
Hà nội, 5/6/2006.

Sunday, May 07, 2006

Phòng chống xFlash

Và dưới đây là một số phương pháp, phòng chống và hạn chế những tác hại do DDoS từ xFlash gây nên.

- Nếu bạn dùng Server Linux có sử dụng CPanel khi phát hiện ra có DDoS nếu bạn có quyền root ngay lập tức bạn hãy Suppend Site đang bị tấn công và cài Password tạm thời lên sau khi thao tác xong phần cài password cho folder hoặc site bị tấn công thì bạn có thể Unsuppend để tiếp tục theo dõi.

Tạo một file .htaccess đặt vào thư mục hoặc site đang bị Flood như sau:

.htaccess|
****************************
AuthUserFile /forum/.htpasswd
AuthGroupFile /dev/null
AuthName "Password Protected Area"
AuthType Basic
****************************
và tạo một file .htpasswd
****************************
@domain::@dGdK8ZQg/FjU
****************************

user và pass ở trên là : @domain:

Trên đây chỉ là ví dụ bạn có thể vào http://google.com và Search với từ khóa .htaccess Generator để tự tạo password theo ý muốn.

Bạn nên để password có ký tự @ phía trước và dấu : phía sau vì WinXP đã fix lổi cho nhập Password dạng URL http://user:pass@domain.com/, nếu có @ và : thì Attacker sẽ không thể vượt qua bằng cách nhập trực tiếp User và Pass bằng URL.

Sau đó công việc của bạn phải làm là lên một cấu hình Firewall phù hợp cho site của bạn.

.htaccess
********************************************************
RewriteEngine on
RewriteCond %{HTTP_REFERER} !^http(s)?://(www\.)?tenmienbitancong.com [NC]
RewriteRule \.(php|html|asp)$ http://sitefirewall.com [NC,R,L]
********************************************************

Với dòng Mod Rewrite trên bạn có thể chống tới 95% tác hại của DDoS gây nên từ xFlash. Nó giúp bạn ngăn cản sự nguy hại từ việc truy cập tự động của xFlash đến site của bạn.

Giải thích về cơ chế hoạt động: Máy chủ của bạn chạy mã lập trình của PHP, ASP, HTML khi một Attacker tấn công vào site bạn, cụ thể ví dụ như tấn công vào http://tenmienbitancong.com/ nó sẽ đọc file index.php lúc này Mod Rewrite sẽ hoạt động và Foward về http://sitefirewall.com sau đó từ http://sitefirewall.com bạn đặt một đoạn mã như sau:

vao/'>http://tenmienbitancong.com">Vao Web SIte

Nếu là khách truy cập thật thì họ sẽ Click vào "Vao Web SIte" để được truy cập vào site. Còn nếu vào "hiden xFlash" và nó sẽ không vào được. Bạn có thể nghiên cứu 1 số kiểu ModRewrite kết hợp với mã nguốn trên site của bạn để config site của bạn chống xFlash tốt hơn.

Với 2 cách trên bạn có thể yên tâm là site của bạn sẽ vượt qua được xFlash.

Còn về phương pháp phòng thì duy nhất chỉ có 1 phương pháp : truy cập vào địa chỉ http://macromedia.com/shockwave/download/download.cgi?P1_Prod_Version=ShockwaveFlash&promoid=BIOW và nâng cấp lên phiên bản "FLASH PLAYER" mới nhất bạn sẽ hoàn toàn yên tâm là bạn sẽ không còn bị là một Client hidden cho DDoS của xFlash. Và việc nâng cấp này là hoàn toàn miễn phí.

NGUYỄN THÀNH CÔNG (Theo Tuổi Trẻ Online)

Tuesday, April 25, 2006

Happy birthday to you!

Vậy là một sinh nhật nữa lại đến!
Thực ra mình chẳng mong mỏi sinh nhật gì cả, nhiều năm qua sinh nhật chẳng có gì vui! Tất cả chỉ là những phút để nhìn lại mình, xem năm qua đã làm được gì và chưa làm được gì, trong tuổi mới sẽ phải làm gì. Những ngày sinh nhật, chỉ muốn ngồi một mình, nghĩ về những gì đã qua, niềm vui dường như là quá ít, lúc nào cũng là những cố gắng, những khó khăn, những vấp váp, những vững vàng, những cô đơn, những rock,...và rock!
Cuộc sống đã mang lại cho mình nhiều bài học, có những bài học đến một cách giản dị, nhưng cũng những bài học đến một cách đắt giá. 25 năm trên cuộc đời, có lẽ không có một năm nào đặc biệt cả, hoặc là có thể có ở những năm bé thơ mà mình không thể nào nhớ được. Tuy là không có gì đặc biệt, nhưng bản thân nó cũng là điều đặc biệt rồi.
Trong 25 năm qua, mình đã trải qua những thành công nho nhỏ, nhưng cũng đã trải qua nhiều thất bại lớn hơn! Thật là trớ trêu! Nhưng cũng từ những thất bại đó mà giúp mang lại cho mình sự bình thản, sự kiên cường, sự cứng cỏi, sự lạnh lùng, niềm tin, lòng quyết tâm, sự cô đơn, sự nhàm chán và ... rock.
25 năm là một chặng đường dài của cuộc đời, trong 5 năm tới sẽ có nhiều việc phải làm, rất nhiều. Dù thành công hay thất bại, dù một mình hay có ai khác, tất cả vẫn phải cố gắng để làm những công việc đó.
Chúc mừng sinh nhật!

Thursday, April 13, 2006

Khám phá PHP 5

Không ai có thể nói trước được rằng liệu PHP 5 có thành công được như PHP 3 và PHP 4 hay không nhưng phải khẳng định một điều chắc chắn rằng lần cập nhật ngôn ngữ đánh dấu một bước tiến rất dài của PHP để tiếp tục duy trì vị thế dẫn đầu của nó như là một ngôn ngữ viết kịch bản web phổ biến nhất trên thế giới. Bài viết này cố gắng cung cấp cho bạn một cái nhìn tổng thể về những điểm cải tiến của PHP 5 trên các phương diện:tính năng ngôn ngữ, các phần mở rộng mới và những thay đổi đáng ghi nhận khác.

CÁC TÍNH NĂNG NGÔN NGỮ
- Mô hình hướng đối tượng mới
Khi Zeev Suraski đưa cú pháp hướng đối tượng vào PHP từ cái thời của PHP3 thì những lập trình viên chuyên nghiệp có thể dễ dàng nhận ra chúng giống như một thứ gia vị để truy cập vào các collection. Mô hình hướng đối tượng này cũng hỗ trợ kế thừa và cho phép một lớp (và đối tượng) gộp cả phương thức và các thuộc tính lại với nhau, nhưng không đầy đủ. KhiZeev và Andi viết lại phần mềm xử lý kịch bản cho PHP 4, thì đó là một phần mềm xử lý hoàn toàn mới, chạy nhanh hơn, ổn định hơn và nhiều tính năng hơn. Tuy nhiên, mô hình hướng đối tượng tồn dư từ PHP 3, thì hầu không được chú ý đến. Mặc dù mô hình đối tượng này cực kì hạn chế song chúng vẫn được sử dụng hết sức rộng rãi trên thế giới thậm chí là ngay cả trong các ứng dụng PHP rất lớn. Nhu cầu sử dụng rất cao đối với mô hình lập trình kém của nó đã khiến cho các nhà kiến tạo ngôn ngữ quyết định chọn nó làm mục tiêu chính để nâng cấp PHP 4 lên PHP 5.

Vậy đâu là những giới hạn của PHP 3 và 4?

Giới hạn lớn nhất (làm nền cho các giới hạn khác) là ở chỗ ngữ nghĩa của việc sao chép (copy) trên các đối tượng không khác gì so với các kiểu native. Vậy thì điều này có tác động ra sao đến các nhà phát triển PHP? Khi bạn gán một biến (trỏ đến một đối tượng) vào một biến khác, thì một bản sao của đối tượng đó sẽ được tạo ra. Điều này không chỉ tác động đến tốc độ xử lý mà nó còn thường xuyên dẫn tới những cách hoạt động và những lỗi không thể giải thích trong các ứng dụng PHP 4 bởi vì nhiều nhà phát triển nghĩ rằng cả hai biến đều sẽ trỏ đến cùng một đối tượng mà điều này thì lại không hề xảy ra trên thực tế. Chúng lại trỏ đến các bản sao riêng rẽ của cùng một đối tượng, và dĩ nhiên việc thay đổi một bản sao sẽ không làm thay đổi bản sao còn lại.
Ví dụ:
class Person {
var $name;
function getName() {
return $this->name;
}
function setName($name) {
$this->name = $name;
}
function Person($name) {
$this->setName($name);
}
}
function changeName($person, $name) {
$person->setName($name);
}
$person = new Person(“Andi”);
changeName($person, “Stig”);
print $person->getName();

Trong PHP 4, đoạn mã này sẽ in ra “Andi”. Lý do là ở chỗ chúng ta truyền đối tượng $person vào hàm changeName() theo giá trị, và do vậy, $person được sao chép và changeName() hoạt động trên một bản sao của $person.
Cách hoạt động này không dễ nắm bắt, vì nhiều lập trình viên nghĩ là nó sẽ hoạt động kiểu Java. Trong Java, các biến thực sự nắm giữ một biến điều khiển tức handle (hay còn gọi là pointer chỉ tới đối tượng, và được sao chép mà thôi chứ không phải là toàn bộ đối tượng.
Có hai cấp độ người sử dụng trong PHP 4, một cấp là biết điều này, cấp độ kia thì không. Những người thuộc cấp độ thứ hai thường không để ý đến vấn đề này và trong mã nguồn mà họ viết cũng cho thấy là họ không hề quan tâm đến liệu điều đó có tồn tại hay không. Chắc chắn là những người này sẽ mất rất nhiều công sức để tìm ra nguyên nhân gây ra các lỗi rất lạ lùng mà họ sẽ không thể nào tìm thấy. Những lập trình viên nhận thức được sự khác biệt này của PHP4 đã xử lý vấn đề này bằng cách luôn gán và truyền đối tượng theo tham chiếu. Điều này sẽ ngăn bộ xử lý kịch bản không cho nó sao chép đối tượng.
Mô hình đối tượng trên không chỉ dẫn tới vấn đề trên mà còn dẫn tới các vấn đề cơ bản khác nữa là nó cản trở việc thực thi một số tính năng phụ thêm dựa trên mô hình đối tượng hiện thời.
Trong PHP 5, cơ sở hạ tầng của mô hình hướng đối tượng đã được viết lại để làm việc được với các biến điều khiển đối tượng (object handle). Nếu bạn không nhân bản một đối tượng một cách tường minh bằng cách dùng từ khóa clone thì bạn sẽ không bao giờ sao chép các đối tượng của mình được. Trong PHP 5, chúng ta sẽ không cần truyền các đối tượng theo tham chiếu cũng như không cần gán chúng theo tham chiếu.
Chú ý: Việc truyền theo tham chiếu và gán theo tham chiếu vẫn còn tiếp tục được hỗ trợ, trong trường hợp bạn thực sự muốn thay đổi nội dung của biến (hoặc đối tượng hoặc kiểu khác).

Các tính năng hướng đối tượng mới

PHP 5 đã được bổ sung rất nhiều tính năng mới nhưng do khuôn khổ bài báo có hạn nên chúng tôi chỉ tập trung mô tả sơ lược một số tính năng chính. 1. Các từ khóa điều khiển hướng truy cập public/private/protected dành cho các phương thức và thuộc tính
Cho phép sử dụng các từ khóa điều khiển tầm vực truy cập hướng đối tượng (access modifier) để kiểm soát sự truy cập đến các phương thức và các thuộc tính.

class MyClass {
private $id = 18;
public function getId() {
return $this->id;
}
}
2. Phương thức khởi tạo thống nhất (unified constructor) với tên gọi __construct() Thay vì phương thức khởi tạo có tên trùng với tên lớp, từ nay nó nên được khai báo là __construct(), tạo điều kiện dễ dàng hơn để chuyển các lớp vào bên trong các cây phân cấp lớp.

class MyClass {
function __construct() {
print “Inside constructor”;
}
}
3. Hỗ trợ phương thức hủy đối tượng (object destructor) bằng việc định nghĩa thêm phương thức __destructor()
Cho phép định nghĩa một hàm hủy đối tượng sẽ chạy khi một đối tượng được hủy bỏ.
class MyClass {
function __destruct() {
print “Destroying object”;
}
}
?>
4. Giao diện (interface)
Giúp một lớp có khả năng hiện thực nhiều mối quan hệ là-một (is-a realationship). Một lớp chỉ có thể kế thừa từ duy nhất một lớp nhưng lại có thể thực thi nhiều giao diện mà nó muốn.
interface Display {
function display();
}
class Circle implements Display {
function display() {
print “Displaying circle “;
}
}
5. Toán tử instance of
Đây là sự hỗ trợ ở cấp độ ngôn ngữ để kiểm tra mối quan hệ là-một. Hàm is_a() trong PHP 4 từ nay sẽ được đưa vào danh sách khuyến cáo không nên dùng.

if ($obj instance of Circle) {
print ‘$obj is a Circle’;
}
6. Các phương thức final
Từ khóa final cho phép bạn đánh dấu các phương thức để một lớp kế thừa không nạp chồng (overload)> lên chúng.
class MyClass {
final function getBaseClassName() {
return __CLASS__;
}
}
7. Các lớp final
Sau khi khai báo một lớp là final, thì lớp đó không thể cho lớp khác kế thừa được nữa. Ví dụ sau sẽ gặp lỗi:

final class FinalClass {
}
class BogusClass extends FinalClass {
}
8. Nhân bản đối tượng tường minh
Để nhân bản một đối tượng, bạn cần phải sử dụng từ khóa clone. Bạn có thể khai báo một phương thức __clone() để gọi nó ra trong quá trình nhân bản (sau khi các thuộc tính đã được sao chép từ đối tượng gốc.

class MyClass {

function __clone() { print “Object is being cloned”;
}
}
$obj = new MyClass();
clone $obj;
9. Hằng lớp
Các định nghĩa lớp từ nay có thể chứa các giá trị không thay đổi hay còn gọi là hằng số, và chúng được> tham chiếu bằng cách sử dụng lớp.
class MyClass {
const SUCCESS = “Success”;
const FAILURE = “Failure”;
}
print MyClass::SUCCESS;

10. Các biến thành viên tĩnh
Phần định nghĩa lớp từ nay có thể chứa các biến thành viên tĩnh (thuộc tính), có thể truy cập vào qua lớp. Cách sử dụng phổ biến của các thành viên tĩnh là trong mô hình thiết kế Singleton.
class Singleton {
static private $instance = NULL;
private function __construct() {
}
static public function getInstance() {
if (self::$instance == NULL) {
self::$instance = new Singleton();
}
return self::$instance;
}
}
11. Các phương thức tĩnh
Từ nay bạn có thể định nghĩa các phương thức là tĩnh, điều này cho phép chúng được gọi từ các bộ phận không tĩnh. Các phương thức tĩnh không định nghĩa biến $this vì chúng không bị ràng buộc vào bất cứ một đối tượng cụ thể nào cả.
class MyClass {
static function helloWorld() {
print “Hello, world”;
}
}
MyClass::helloWorld();
?>
12. Các lớp trừu tượng
Một lớp có thể được khai báo là abstract để ngăn không cho nó được khởi tạo. Tuy nhiên, bạn có thể kế thừa từ một lớp trừu tượng.

abstract class MyBaseClass {
function display() {
print “Default display routine being called”;
}
}
13. Các phương thức trừu tượng
Một phương thức có thể được khái báo là abstract, và bằng cách đó nhượng lại phần định nghĩa của nó cho một lớp kế thừa. Một lớp có chứa các phương thức trừu tượng phải được khai báo là abstract.
abstract class MyBaseClass {
abstract function display();
}
14. Ký pháp gợi nhắc (hint) kiểu lớp
Phần khai báo hàm có thể chứa ký pháp gợi nhắc kiểu lớp cho phần tham số của chúng. Nếu các hàm đó được gọi với kiểu lớp không chính xác thì một lỗi sẽ xuất hiện.
function expectsMyClass(MyClass $obj) {
}

15. Hỗ trợ việc hủy tham chiếu đến các đối tượng> mà được trả lại từ các phương thức. Trong PHP 4, bạn không thể nào trực tiếp hủy bỏ tham chiếu đến các đối tượng được trả lại từ các phương thức. Đầu tiên bạn sẽ phải gán đối tượng đó cho một biến dummy nào đó và sau đó hủy tham chiếu đến nó. PHP 4:
$dummy = $obj->method();
$dummy->method2();
PHP 5:
$obj->method()->method2();


16. Phần tử lặp (Iterator)
PHP 5 cho phép các lớp PHP và lớp PHP mở rộng hiện thực giao diện Iterator. Một khi đã hiện thực giao diện này, bạn sẽ có thể lặp trên các thể hiện của một lớp bằng cách dùng cấu trúc foreach() của ngôn ngữ.

$obj = new MyIteratorImplementation();
foreach ($obj as $value) {
print “$value”;
}
17. Hàm _autoload()

Nhiều nhà phát triển viết ứng dụng hướng đối tượng thích tạo một file PHP cho mỗi định nghĩa lớp. Một trong những điều bất tiện nhất là phải viết lại một danh sách dài các file cần include trong mỗi tập tin. Trong PHP 5, điều này là không còn cần thiết nữa. Bạn có thể định nghĩa một hàm _autoload(), hàm này sẽ tự động được gọi trong trường hợp bạn dùng một lớp chưa được định nghĩa. Bằng cách gọi hàm này, chương trình dịch sẽ cố nạp lại lớp trước khi PHP trả về thông báo lỗi.

function __autoload($class_name) {
include_once($class_name . “php”);
}
$obj = new MyClass1();
$obj2 = new MyClass2();


CÁC ĐẶC ĐIỂM MỚI KHÁC CỦA NGÔN NGỮ
1. Quản lý biệt lệ (exeption)
PHP 5 thêm vào chức năng quản lý biệt lệ theo mô hình khá nổi tiếng là try/throw/catch. Bạn chỉ có thể dùng chức năng này cho những lớp dẫn xuất từ lớp Exception.

class SQLException extends Exception {
public $problem;
function __construct($problem) {
$this->problem = $problem;
}
}
try {
...
throw new SQLException(“Couldn’t connect to database”);
...
} catch (SQLException $e) {
print “Caught an SQLException with problem $obj->problem”;
} catch (Exception $e) {
print “Caught unrecognized exception”;
}

Vào thời điểm hiện tại, để bảo đảm khả năng tương thích ngược, hầu hết các hàm nội đều không có phần quản lý biệt lệ. Tuy nhiên, các phần mở rộng mới sẽ có chức năng này và bạn có thể dùng chúng trong mã nguồn. Ngoài ra, giống như hàm set_error_handler(), bạn có thể dùng hàm set_exception_handler() để đón bắt (catch) các biệt lệ ngoài ý muốn.

2. Dùng foreach với các tham khảo. Trong PHP 4, bạn không thể lặp trong một mảng và thay đổi giá trị các phần tử. PHP 5 hỗ trợ khả năng này bằng cách cho phép bạn đánh dấu vòng lặp foreach() với ký hiệu & (tham khảo). Bằng cách này, bạn có thể> thay đổi giá trị các phần tử trong mảng một cách dễ dàng.
foreach ($array as &$value) {
if ($value === “NULL”) {
$value = NULL;
}
}
3. Trị mặc định cho các tham số truyền bằng tham khảo
Trong PHP 4, trị mặc định chỉ có thể dùng cho các tham số truyền bằng trị. Trong phiên bản mới này, việc> truyền trị mặc định cho tham số truyền bằng tham khảo đã được hỗ trợ
function my_func(&$arg = null) {
if ($arg === NULL) {
print ‘$arg is empty’;
}
}
my_func();




NHỮNG THAY ĐỔI CHUNG XML và dịch vụ Web
Trong số những thay đổi trong ngôn ngữ, việc cập nhật tính năng hỗ trợ XML trong PHP 5 là quan trọng và lý thú nhất. Các chức năng XML tăng cường trong PHP 5 đã đặt PHP ngang hàng với các công nghệ web khác và có phần còn vượt trội hơn.
Nền tảng

Trong PHP 4, XML được hỗ trợ thông qua nhiều thư viện XML nền. Hỗ trợ cho SAX được hiện thực bằng thư viện Expat, XSLT được hiện thực dùng thư viện Sablotron (hoặc dùng libxml2 thông qua DOM mở rộng) và DOM được hiện thực dùng thư viện libxml2 của GNOME.

Việc sử dụng quá nhiều thư viện không làm cho PHP 4 mạnh mẽ hơn trong việc hỗ trợ XML. Việc bảo trì là khá vất vả, các chuẩn XML không phải lúc nào cũng được hỗ trợ, tốc độ thực thi cũng không cao và nhất là sự liên kết giữa các phần mở rộng XML chưa được hỗ trợ.
Trong PHP 5, tất cả các phần mở rộng XML đều được viết lại dùng bộ công cụ libxml2 XML toolkit (http://www.xmlsoft.org). Nó có nhiều chức năng, dễ bảo trì và việc hiện thực hiệu quả các chuẩn XML làm cho PHP hỗ trợ XML tốt hơn bao giờ hết. Tất cả các phần mở rộng đề cập ở trên (SAX, DOM và XSLT) đều dùng libxml2 bao gồm cả các phần mở rộng bổ sung như SimpleXML và SOAP.
SAX
Như đã đề cập, hiện thực mới cho SAX đã chuyển từ Expat sang libxml2. Mặc dù phần mở rộng mới vẫn tương thích, nhưng vẫn có một số khác biệt nhỏ. Các nhà phát triển nếu vẫn muốn dùng thư viện Expat có thể cấu hình và build lại PHP (tuy nhiên, cách làm này không được khuyến cáo)
DOM
Mặc dù sự hỗ trợ DOM trong PHP 4 cũng dựa trên libxml2, nhưng việc hiện thực còn khá nhiều lỗi, làm rò rỉ bộ nhớ và một số hàm API vẫn không tương thích với chuẩn W3C. Bộ mặt của DOM trong PHP 5 đã hoàn toàn thay đổi. Không chỉ là do nó đã được viết lại hoàn toàn mà nó còn tương thích với W3C. Ví dụ, các tên hàm được đặt lại theo chuẩn W3C làm cho việc tham khảo các tài liệu chuẩn W3C trở nên dễ dàng hơn và bạn có thể thực hành những gì đã học được ngay trong PHP. Thêm vào đó, phần mở rộng DOM bây giờ hỗ trợ cả 3 loại lược đồ xác nhận XML (DTD, XML Schema và RelaxNG).
Dĩ nhiên, với những thay đổi lớn như vậy, mã PHP 4 dùng DOM sẽ không chạy được trên PHP 5. Tuy nhiên, trong hầu hết các trường hợp, việc thay đổi lại tên hàm theo tiêu chuẩn mới có thể làm mã PHP 4 chạy được trong PHP 5.
XSLT
Trong PHP 4, có 2 phần mở rộng hỗ trợ XSLT. Phần thứ nhất dùng Sablotron và phần thứ hai dùng hỗ trợ XSLT trong phần mở rộng DOM. Trong PHP 5, một phần mở rộng mới đã được viết lại dựa trên phần mở rộng libxml2. XSLT trong PHP 5 không nhận XSLT stylesheet như là tham số mà phụ thuộc vào DOM để tải, stylesheet có thể được cache trong bộ nhớ và dùng cho nhiều tài liệu để tiết kiệm thời gian thực thi.
SimpleXML
Nhìn lại những năm trước đây, chúng ta thấy SimpleXML đã làm thay đổi cách nhà phát triển PHP làm việc với các file XML. Thay vì phải dùng DOM hay SAX, SimpleXML thể hiện file XML như là một đối tượng thành phần của PHP. Bạn có thể đọc, ghi hay lặp trên file XML với các thành phần và thuộc tính dễ truy xuất.
Xem xét file XML sau:


John Doe
87234838


Janet Smith
72384329


Sau đây là đoạn mã in ra tên khách hàng (name) và số tài khoản (account number):
$clients = simplexml_load_file(‘clients.xml’);
foreach ($clients->client as $client) {
print “$client->name has
account number $client->account_
number;
}
Rõ ràng việc sử dụng SimpleXML là khá đơn giản. Và trong một số trường hợp muốn dùng vài tính năng cao cấp mà SimpleXML không hỗ trợ, bạn có thể chuyển nó sang DOM bằng cách gọi hàm dom_import_simplexml(), điều chỉnh nó trên DOM và chuyển kết quả lại cho SimpleXML bằng cách gọi hàm simplexml_import_dom().
SOAP
Hỗ trợ chính thức cho SOAP trong PHP 4 khá hạn chế. Hiện thực thường được dùng của SOAP là PEAR hoàn toàn được viết bằng PHP nên không thể thực thi tốt như các phần mở rộng viết trên C. Ngược lại, các phần mở rộng viết trên C chưa bao giờ đạt được tính ổn định và được sự chấp nhận rộng rãi, nên chúng sẽ không được bao gộp trong bản phân phối chính thức của PHP 5 nữa.
Hỗ trợ cho SOAP trong PHP 5 đã được viết lại hoàn toàn dưới dạng các phần mở rộng C. Dù chúng chỉ được hoàn thành trong giai đoạn cuối của quá trình thử nghiệm beta nhưng nó vẫn được dùng trong bản phân phối chuẩn do hiện thực rất kỹ càng hầu hết các chuẩn SOAP hiện nay.
Lời gọi hàm SomeFunction() được định nghĩa trong một file WSDL như sau:

$client = new SoapClient(“some. wsdl”);
$client->SomeFunction($a, $b,$c)
MySQLi (MySQL tăng cường)

Đối với PHP 5, MySQL AB (http://www.mysql.com) đã viết một phần mở rộng mới cho phép bạn sử dụng tất cả các chức năng mới kể từ phiên bản MySQL 4.1. Khác với phần mở rộng cũ, phiên bản mới cung cấp cho bạn cả giao diện hướng đối tượng và giao diện hướng thủ tục để bạn lựa chọn. Những chức năng mới hỗ trợ trong phiên bản này bao gồm cả chức năng chuẩn bị cho câu lệnh và ràng buộc biến, hỗ trợ SSL và kết nối nén dữ liệu, điều khiển giao dịch, hỗ trợ nhân bản cơ sở dữ liệu và nhiều thứ khác. SQLite Hỗ trợ cho SQLite (http://www.sqlite.com) được giới thiệu lần đầu tiên trong PHP 4.3.x. Đây là một thư viện SQL nhúng không đòi hỏi bất cứ một máy chủ SQL nào, rất thích hợp cho các ứng dụng không đòi hỏi đến sức mạnh của một SQL server hoặc nếu bạn đang triển khai ứng dụng trên một máy chủ không cho phép truy xuất SQL Server.

Không giống như tên gọi, SQLite (SQL Lite – SQL thu gọn) có rất nhiều chức năng và hỗ trợ cả giao dịch, truy vấn con, các view và các file dữ liệu lớn. SQLite được đề cập như là một tính năng của PHP 5 vì nó được giới thiệu khá muộn trong dòng PHP 4 và nó tận dụng được những ưu thế của PHP 5 bằng cách cung cấp một giao diện hướng đối tượng và hỗ trợ vòng lặp.

Tidy
PHP 5 bao gồm phần hỗ trợ cho thư viện Tidy (http://tidy.sf.net) . Nó cho phép nhà phát triển PHP phân tích, chuẩn đoán, sửa chữa tài liệu HTML. Tidy hỗ trợ cả giao diện hướng thủ tục và hướng đối tượng, API của nó dùng cơ chế kiểm soát biệt lệ của PHP 5.

Perl
Mặc dù không được đóng gói trong phiên bản chuẩn của PHP 5, phần mở rộng Perl cho phép bạn gọi mã Perl, sử dụng các đối tượng Perl và dùng các chức năng riêng khác của Perl bên trong mã PHP. Phần mở rộng mới này cùng với PECL (PHP Extension Community Library) có thể được tìm thấy tại http://pecl.php.net/package/ perl.
Một số thứ khác
Trình quản lý bộ nhớ mới Zend Engine giới thiệu một trình quản lý bộ nhớ mới. Hai cải tiến chủ yếu là hỗ trợ môi trường đa luồng tốt hơn, cũng như việc giải phóng bộ nhớ sau khi thực hiện yêu cầu hiệu quả hơn. Vì đây là một cải tiến ở cấu trúc bên trong, nên bạn có thể không nhận thấy một cách rõ ràng khi là người dùng cuối.
Không tiếp tục hỗ trợ Windows 95
Việc thực thi PHP trên Windows 95 không còn được hỗ trợ nữa vì nó không hỗ trợ những chức năng cần thiết cho PHP. Khi Microsoft chính thức tuyên bố ngừng hỗ trợ Windows 95, cộng đồng phát triển PHP đã xem đây là một quyết định sáng suốt.

Sunday, March 26, 2006

Something

Chào bạn, chúc một ngày tốt đẹp! Đừng để nhìn thấy mộy nụ cười rồi mới mỉm cười lại ... Đừng để đến khi được yêu thương rồi mới yêu thương lại ... Đừng đợi đến khi cô đơn mới nhận thấy giá trị của tình thân ái ... đừng đợi có một việc thật vừa ý mới bắt đầu làm việc ...Đừng đợi đến khi có thật nhiều rồi mới sẻ chia đôi chút ... Đừng đợi đến khi vấp ngã rồi mới nhận thấy những lời khuyên ... Đừng đợi đến khi có nhiều thời gian rồi mới rèn luyện bản thân ... Đừng đợi đến khi làm người khác buồn lòng rồi mới nói lời xin lỗi ... ĐỪNG ĐỢI VÌ BẠN KHÔNG THỂ BIẾT MÌNH SẼ PHẢI ĐỢI ĐẾN BAO GIỜ!

Thursday, March 02, 2006

Cái Nút Áo

Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi.

Nước lạnh làm tôi tỉnh người. Nhìn đồng hồ đã hơn 4g sáng. Tôi đến bên máy vi tính bật máy lên. Định sẽ lang thang trên mạng và sẽ ghi vào Blog những việc mình đã làm hoặc những suy nghĩ về một ngày đã qua. Nhưng chương trình nhắc việc lại bật lên thông báo nhấp nháy màu đỏ chói: "Tuần sau là đến ngày đầu tiên quen V". Tôi chỉnh chương trình để xem lại cái ngày đầu tiên đó và mĩm cười khi thấy lúc đó mình trẻ con hết sức.

Tôi quyết định sẽ lục tung hết Internet để tìm ra một cái thiệp độc chiêu gửi nàng. Cuối cùng tôi cũng mãn nguyện với một cái thiệp nhiều ý nghĩa. Tôi kéo ngăn tủ ra để lấy cái đĩa CD hình mình để ghép vào thiệp, nhưng chợt nhìn thấy trong đó có một gói quà xinh xắn. Biết là của M tôi hồi hộp mở gói quà. Bên trên là một tấm thiệp to, còn bên dưới là một chiếc đồng hồ để bàn rất dễ thương và một cái nút áo. Hơi ngạc nhiên khi nhìn cái nút áo, tôi vội mở thiệp ra xem.

"Anh thân mến !

Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh.

Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể.

Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh.

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn : "Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được".

Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình : "Đôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút !". Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới. Chúc Anh luôn vui vẻ và thành đạt".

Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây :

Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn không hết.

Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện World cup...

Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được hông con?

Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3...

Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi, 2g rồi mà phòng nó vắng tanh

Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền.

Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.

Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Gb

Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.

Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình thương của người mẹ.

Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh!

Em thấy anh chuyện làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh.

Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao...

Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa?

Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?

Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác?

Có bao giờ các bạn định sẽ giúp đỡ người khác?

Hi vọng qua câu chuyện này tôi và các bạn có thể tìm lại được những bài học về sự quan tâm mà các bạn đã lỡ đánh mất.

Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người mẹ, người cha, những người luôn ở bên các bạn, luôn hướng sự quan tâm về phía các bạn mà không cần đòi hỏi điều đó từ các bạn!

Sưu tầm bởi namrock.


 

   Copyright © 2005 rocktonam. Contact me at rocktonam@yahoo.com or rocktonam@gmail.com

   Or now you can send your massages to me [rocktonam] -->

   Ghi rõ nguồn rocktonam.blogspot.com khi phát hành lại thông tin từ trang blog này.